gặp lại tình cờ
Cạn nửa chung sầu chợt thấy em
Tóc ngang vai phủ hình như quen
Có phải hôm nào bên quán nước
Nhìn em môi cắn tự nhiên thèm
Hôm ấy bên ngoài mưa tả tơi
Bên trong quán vắng không một lời
Em ngồi ủ dột nhìn mưa vỡ
Tâm sự nào như thật rã rời
Ta nhích gần nói nhỏ vài câu
Này em , hồn lạc ở nơi đâu
Cho ta mượn đỡ mưa vài gịot
Để chở giùm đi một gánh sầu
Em nhìn ta mắt bỗng tinh ranh
"Dạ thưa sao nói chuyện quẩn quanh
Không quen không biết vô duyên lạ
Ai khiến mà anh lại dỗ dành "
Ta cười, hồn rộn rã thênh thang
Nhìn em, tay vướng víu tay đan
Khẽ bảo là thôi xin lỗi nhé
Tay em vuốt nhẹ tóc hai hàng
...
Rồi tháng ngày đi em khuất xa
Bên kia quán vắng thiếu chân ngà
Trơ vơ mái ngói chờ mưa vỡ
Em đậu bến nào chẳng nghé qua
DCCB