thu
Người chẳng về theo mùa thu vội vã
Ngọn gió đầu , rung lá tả tơi bay
Mây xám ngang trời , lạnh úa cỏ cây
Hồn mệt mỏi, chân hạc gầy ngơ nga’c
Thu cũng buồn tội đời ta xơ xác
Chỉ một lần tan tác tiễn nhau đi
Là ngàn năm ngồi tiếc nuối xuân thì
Ôi phiến đá biết gì câu vĩnh viễn
Từ dạo tình buồn theo sông xuống biển
Những con đường quên chuyện ái ân xưa
Lá me thưa phơ phất chẳng che vừa
Đầu hai mái những chiều mưa trốn học
Em dựa sát vào lòng tôi , sợi tóc
Bay vô tình ngang dọc ướt môi hôn
Mưa phùn thôi mà nghe nặng dập dồn
Có phải gío cũng rung cuồng khúc tấu
...........
Người chẳng về theo mùa thu mất dấu
Ngọn gío nào không đậu cánh sương rơi
Mây xám ngang trời buồn lắm không trôi
Chiếc lá cuối đã rụng rồi vội vã
DCCB