mưa chiều
Mưa chiều lặng lẽ rơi nhanh
Đầu đông giá rét không anh lạnh lùng
Chốn này mưa gió bão bùng
Lá rơi tan tác như chung nỗi niềm
Nỗi buồn giấu kín trong tim
Làm sao quên được cánh chim phiêu bồng
Chiều về nỗi nhớ mênh mông
Nghe trong se lạnh chờ trông một người
Cuối trời mấy trắng ngừng trôi
Vẳng trong tiếng gió bao lời thiết tha
Tình xưa giờ đã phôi pha
Người xưa giờ đã quên ta mất rồi
Mưa ơi ! xin hãy ngừng rơi !
Bài này đã được xem 4513 lần
|
Người đăng:
|
Cát Bụi
|
|
|