nói với mình, những ngày xám
NÓI VỚI MÌNH, NHỮNG NGÀY XÁM
hãy quên thời gian
ta đi lại từ đầu
như thuở mới tập trườn tập lẫy
như chớm tin vui trong lòng mẹ đấy
chín tháng mười trăng
ta tập lại từ đầu
hãy ngước mắt lên khoảng đêm
vì sao sáng nhất nơi đâu
đóa hướng dương
và nắng vàng rực rỡ
sắc cùng hương hằng ngụ ngôn
đau khổ
hành lý này vượt qua bão lũ, gió giông
ta trắng tay ta đếm lại
số không
mười ngón trời cho
ngón dài ngón ngắn
ngón nếm chua cay
ngón ăn chát đắng
nhẩm đủ mùa qua
không sót nắng mưa nào
đường dẫu còn dài
đêm sẽ qua mau
đừng cắn môi đau
đừng gục đầu hoài vọng
đến hạt sỏi thô
biết lắng lòng hôm biển động
này ta ơi,
hy vọng lại từ đầu.
ĐCĐ