nhặt lại trong chiều
NHẶT LẠI TRONG CHIỀU
ngày lang thang tìm hoài đốm nắng
sợ khuất chiều mặt trời giấu đầu non
sợ gặp mẹ bờ đê hái nắm lá xông
tôi lại gặp tuổi mình chờ thấp thỏm
đêm sâu giấc thấy mình là mê nón
chai rượu ngâm cha gác trên giàn
tuổi mới bốn mươi hơn vết trán đã hằn
con trâu già dẫm chân đòi ra ruộng sớm
và lúc thức thấy bờ ao tràn nước lớn
đám bạn quê nghịch hơn lũ chuồn chuồn
em có còn lứa tuổi tắm chung không
chúm ngực nhú dễ thường tôi mất ngủ …
cúi xuống chân nhặt nhạnh điều xa, cũ
sợ mai này đánh mất một thói quen
ĐCĐ