nhặt lại xót xa
Người gửi cho tôi những xót xa
Thôi đành nhận lấy không kêu ca
Muà thu đã khuất từ lâu lắm
Nay tiết xuân nồng...mắt vẫn nhoà?!
Tình đến tình đi hồn giá băng
Lạnh lùng con nước thả dòng ngang
Không buồn sóng vỗ ru từng nhịp
Nào biết lòng sâu khóc lỡ làng
Mười ngón tay đan làn tóc rối
Biếng lười lược chải chẳng cài trâm
Đêm không thèm ngủ ngồi ôm gối
Nhặt lấy xót xa...giọt lệ thầm
Này hỡi người ơi...tôi nhận rồi
Thì xin đừng khóc đau lòng tôi
Từng lời êm ái xin trao đến
Nức nở xin thôi...kẻo nghẹn lời
Vẫn đó...còn đây những ngọt ngào
Dù xuân đơn lạnh vẫn không sao
Bao nhiêu đau khổ tôi dành lấy
Tình vui hãy đón...xót xa chào