bầu trời này là của chung
BẦU TRỜI NÀY LÀ CỦA CHUNG
tôi đã nhìn thấy Phật
ngồi lạnh lẽo dưới gầm cầu chiều nọ
mảnh áo vá quàng thay tấm cà sa
bài hát xin cơm thay câu kệ di đà
tôi cũng tìm ra Chúa
không vòng gai, thánh giá
chỉ đôi mắt buồn cố hương
người nông dân ngơ ngác phố phường
tôi phát hiện lại mình
trong dòng người đứng chờ bữa ăn từ thiện
trong xác kẻ vô thừa nhận ở bệnh viện
trong đứa bé gái bán phấn buôn hương
trong gã nghiện nằm co ro vệ đường
trong tiếng oe oe chào đời sau bãi rác …
mỗi đau thương tìm riêng cho mình tiếng khóc
nhưng bầu trời này là tất cả
của chung
ĐCĐ