người thương...xa...
Lần cuối tóc em buông trước mặt anh
Cho anh nhìn say đắm một lần thôi
Rồi xa cách ta đi vào quên lãng
Cuộc tình nào viết bằng tên em?
Ngày hôm nay sân trường vàng nắng nhạt
Em đứng đây còn anh đang nơi nào phiêu bạt
Ôm tình xưa _ tình đã phai màu
Ôm nỗi hận _ phượng hồng chia phôi
Em lại đếm một dãy thời gian trôi
Đếm từng giây, từng phút, từng giờ
Đếm trong mơ và trong hiện thực
Đếm trong đêm, đếm cả hạt sầu rơi
Đếm bao giờ cho hết... cả cuộc đời
Em đếm cho ai hay lại đếm vu vơ
Như ngày xưa em còn thuở ngây thơ
Hay ngồi nhặt lá vàng đêm..ngơ ngác
Rồi bây giờ em thành thiếu nữ
Tuổi đôi mươi, nét chữ trinh nguyên
Em đâu còn, đâu còn ngơ ngác nữa
Em đã là người lớn chẳng như xưa
Em đã là cô gái biết làm duyên
Biết thề nguyền, biết kết mây vàng
Biết đan chỉ đỏ, đan sợi nhớ
Biết chờ người đi, biết mong người về
Là thiếu nữ, em đã là thiếu nữ
Đã không còn hay giữ anh bên mình
Sợ vấp ngã, sợ bạn bè hiếp đáp
Sợ anh đi, bỏ em lại một mình
Bây giờ anh xa em và quên tình xưa đó
Trái tim em cũng chỉ biết lặng thinh
Chỉ một lúc giật mình khẻ gọi
Người em thương ở nơi nào rồi...?