lẽ nào em quên
LẼ NÀO EM QUÊN
Lâu rồi em chẳng sang chơi
Để cây trứng cá rụng rơi đầy nhà
Ngày ngày nhìn bóng chiều tà
Não nề ôi thấy xót xa cõi lòng
Em ơi! Còn nhớ hay không?
Những chiều em đến nắng hồng tiễn đưa
Đến nay mưa nắng bao mùa
Đông qua – Xuân tới vẫn chưa gặp người
Lẽ nào em đã quên rồi
Tình xưa nghĩa cũ một thời em trao
Em giờ ở mãi nơi nao
Có hay anh! Nỗi nghẹn ngào nhớ thương
Lời thề ước mộng uyên ương
Em ơi! Còn để vấn vương trong lòng
Hay là em đã sang sông?..