đâu chỉ một mình tôi
ĐÂU CHỈ MỘT MÌNH TÔI
(sau khi đọc 'Di Cảo Thơ' của Chế Lan Viên)
Trước tiếng oa oa vang hy vọng mới
Hôm dòng suối con đợi chảy sông dài
Với hân hoan cha cùng đau đớn mẹ
Lời dối gian này đã sẵn bên tai.
Trước bước chân đầu tiên chập chững
Đôi mắt tròn xoe trước kỳ vĩ muôn loài
Tôi bập bẹ câu ấu thơ tập nói
Và tập quen nghe cả dối gian đây.
Trước nụ hôn đầu em ban phát
Đêm tham lam da thịt đất trời
Cửa trăng khép châu chìm ngọc nát
Câu dối gian nào gặm nhấm tim tôi.
Trước chợ đời tối đen chen sáng lạn
Hồn thanh cao chờ nhiễm độc mỗi ngày
Trong thản nhiên cơ hồ điều hoảng loạn
Quên dối gian dần dà chính ngữ ngôn tôi.
***
Và, cứ thế từ bình minh tiếng khóc
Đến hoàng hôn mồ lạnh hoang côi
Mỗi ngang trái mục rã cùng xương cốt
Dối gian này, đâu chỉ một mình tôi?
ĐCĐ