không chồng ai dễ sống chi lâu
Trăm năm những nguyện bóng trăng già
Duyên nợ chàng ơi có thế a?
Địa phủ sao anh về đất mãi?
Trần gian em có tội chi mà?
Kìa con én trắng đâu đâu lại
Giục cái thoi vàng chóng chóng qua!
Buồn quấn mành trông, trông chẳng thấy
Chồng ai vô số lối đường xa...