cho anh yêu lại từ đầu
Bởi tôi tin ở mệnh trời
Cho nên tôi chọn ra đời...tay không
Buồn tôi con nít chổng mông
Bú tay liếng thoắng trong lòng mẹ yêu
Tôi không hư bởi nuông chiều
Có không, không có ít nhiều thế thôi
Lớn lên sanh tật thằng tôi
Say mê cuộc sống để rồi gặp em
Đòi thương đòi nhớ đã thèm
Đòi cho lấy được kiêng khem chẳng màng
Thế rồi bụng chửa em mang
Oan gia? Cội phúc? Thế gian trả lời...
Đến khi xảy cuộc đổi đời
Hiểu ra thì cũng vật dời sao băng
Ngày xưa mộng đẹp còn chăng?
Mà nay sao vẫn khăng khăng yêu người
Thôi thì ráng gượng vui cười
Học câu chín bỏ làm mười. Trời oi!
Tập yêu lại, yêu khơi khơi
Tay không lại nhập cuộc chơi...tình đầu.
Thái Thụy Vy