gió đa tình
Gió đa tình
Thương gởi đến những tâm hồn nghệ sĩ
Đã trót mang một tâm hồn nghệ sĩ,
Gió đa tình, lãng mạn có nghĩa gì
Bầu trời yêu, ôi! sao mà tuyệt mỹ,
Ở đâu đâu cũng huyền diệu mê ly.
Mấy đêm nay giấc ngủ thường mộng mị
Bóng một người đang ngự trị trong tim
Bỗng đang vui sao hồn đứng lặng im
Rồi hờn giỗi nghe tình yêu chết lịm.
Chuyện yêu đương ai nào dám đi tìm
Sao lại đến để hồn ta đổi tím
Cứ thẫn thờ quờ quạng kiếm vòng tay
Cho khỏi trống những đêm dài cô quạnh.
Người là ai, đốt lửa tình bạo mạnh ?
Làm hồn ta sờ sợ chuyện không lành
Vì trải qua ngang trái thuở ngày xanh
Còn tê tái nơi cõi lòng chưa lắng
Vẫn cám ơn người đến trong đêm vắng
Hiện bóng lên và nói cười văng vẳng
Sưởi lòng nầy qua cơn lạnh giá băng
Dệt mấy vần thơ trao tặng đến người...
Ta đa tình, lãng mạn xin đừng cười
Hồn nghệ sĩ trái tim mãi còn tươi
Mơ huyền thoại, nhìn tranh trên Tiên giới
Mộng phù du mà lại thấy tuyệt vời...
(Ivry s/Seine, nửa đêm 26-06-1998)
Zéphyr et Apollon
(Gió Đa Tình)
La Muse sur mon berceau s’est penché,
Zéphyr et Apollon sont mes compagnons
Ô Mon ciel azuré, enchanteur,
Empli de beauté et félicité...
Morphée m’emporte dans ses rêves...
Rêve de mon prince qui règne sans partage,
Mais pourquoi soudain mon âme se fige-t-elle
Et cet effroi qui me glace le coeur... !
Qui donc oserait aller chercher le Bonheur...
Es-tu donc venu pour me laisser ensuite,
Eperdue, cherchant en vain ces bras aimants
Pour combler le vide des longues nuits solitaires
Qui es-tu, pour allumer ainsi ce brasier ?
Tourmenter mon âme brisée par le malheur,
Ces amours d’autrefois qui sont encore là
Aux cicatrices encore ouvertes...
Je te remercie, toi qui es venu...
Au milieu de la nuit, tu es apparu
Avec ton rire, ton bavardage,
Tu as réchauffé ce coeur glacé...
De mes amours, de mes rêves
N’en riez pas !.. Regarde, vois !
Ce ciel couvert de peintures mirifiques
Rêve, rêve à ce monde de chimères...
Rêve d’un jour, rêve éphémère..
Mais ô combien étincelant ! ...
(Traduit en français par
Marie-Colombe Bạch Thị-Ngọc-Sương)