mặt trời và những ánh sao...
Anh cao như những ánh mặt trời
Em với đôi bàn tay để rồi hụt hẩng
Cũng có lúc em rướn mình dỗi giận
Để vô tình hai đứa lướt qua nhau
Em kiêu kỳ như những vì sao
Sáng lung linh trên vòm trời xa ấy
Anh quay đi chưa bao giờ tìm hái
Chòm sao cô đơn vụng dại một thời
Tình yêu diệu kỳ làm tự ái đánh rơi
Em bắt gặp anh giữa muôn người xa lạ
Chòm sao cúi đầu cho mặt trời té ngã
Xuống dương trần hai tiếng gọi yêu thương...
Xuân Vy,