tiếc nuối
Câu thề trôi theo khúc xuy tiêu,
Tiêu say tiêu bật tiếng đìu hiu.
Cứ hứa hẹn bừa nào mất mát ?
Để thả theo trăng theo gió chiều...
Em vẫn đợi ngày anh lên tiếng,
Có khó gì đâu một chữ yêu ?
Non sông kiểm chứng, nhật nguyệt thấu,
Có bóng thiềm soi mảnh tình sầu.
Mà sao anh chẳng thiết mưa Ngâu,
Chẳng tin, chẳng đoái, hóa lạnh lùng.
Hố tình đã thâm càng thêm trũng,
Bức tường giăng kín dãi rêu sâu.
Rồi em quay gót, anh không nói,
Vẫn lặng im dõi mắt trông theo.
Âm thầm gieo cái tâm không mõi
Vào từng bước em, từng bước reo...
Thương con mắt thịt, lòa chẳng thấy,
Cứ chuộng tiếng ong, yêu ngọt ngào.
Bỏ sót tâm tình qua đôi mắt,
Đôi mắt quan hoài từ nơi nao...
Thương nhau, dù chẳng mong tương ngộ,
Hỗn trần, đếm được mấy tri âm ?
Rồi đời qua một lần chớp mắt,
Còn bản tình ca muôn nốt trầm...
TS 26/4/2005