chiều hôm nay áo vàng xa muôn dặm
cũng chẳng phải hay vô tình như gió
dứt lá vàng để cành trụi sương thu
cũng chẳng phải như mây hay hờ hũng
nhẹ trôi đi dù nức nở trăng mờ
Sao xuân nầy lòng dâng đầy bỡ ngỡ
như tuyết rơi đến sớm cuối tàn thu
những thương đau dù ta dấu sa mù
hồn hụt hẫng dù người đang bên cạnh
cũng chẳng phải vì ân tình tê dại
cuối đường dài người mỗi ngã khuôn hay
màu nắng phai hay là màn sương mây
đời trơn quá sao mình không một lối
cũng chẳng phaỉ áng mây đen giăng mãi
giọt mưa rơi đẵm ướt tận đáy lòng
những luyến thương nồng ấm cũng hơn không
khi chợt tĩnh áo vàng xa muôn dặm
Thăng Trầm