mùa dâng hương
Lá xào xạc hay mùa thu nhẹ bước
hoàng hôn trôi hay nỗi nhớ lang thang
thương mẹ cõi còm một đời xuôi ngược
quê hương ơi còn bao cảnh cơ hàn !
Bay theo cánh diều đuổi bướm vườn hoang
con lớn lên từ mồ hôi của đất
ca dao mẹ trĩu nỗi buồn đơn chiếc
khoai sắn giao mùa thay bữa hàn vi...
Câu thơ vào đời níu võng ưu tư
con giấu mẹ chẳng bao giờ đọc được
vì con biết mẹ đang nhiều nước mắt
đọng ngàn trang ký ức đời mình !
Như mã di truyền sống để hy sinh
mà ở mẹ có gì đâu nhận được
chỉ có chăng là thời gian tóc bạc
thêm xanh xao may rủi phận người !
Về dâng hương con nguyện cao vời
xin hạnh phúc nhân mùa báo hiếu
con khờ khạo nên nào có hiểu
mẹ của con vẫn khóc lặng thầm...