mẹ quê
      
      
      
      
        Lặng thầm đôi mắt nàng dâu 
mẹ tôi đi gánh cơn đau mùa màng 
lũ dâng lúa áo bùn vàng 
cành thu héo hắt mái làng tung tơi... 
Ngõ chiều lầy trượt mưa rơi 
khói rơm đỏng đảnh reo cười mắt say 
kéo cong nỗi nhớ bên này 
phía kia chống chếnh loay hoay phận buồn ! 
Sông đi biền biệt xa nguồn 
một vai mẹ gánh chồng con mùa màng...