bắt gặp mình trong ánh mắt em
Giữa sân trường tôi tìm tà áo trắng
Nhận ra em đôi mắt sáng mỉm cười
Tóc đuôi gà cột tung vào làn gió
Chiếc ba lô vắt vẻo nhịp bước hời
Em mười tám ngây thơ như lá cỏ
Chân sáo về cũng dăm bảy đuôi theo
Những cậu trai mang chiếc quần bạc thếch
Áo rộng thùng xin mỗi cái mắt nheo
Em dễ thương hồn nhiên là thế
Chẳng như tôi xưa lặng bước cúi đầu
Anh em nữa xưa cổng trường áo trắng
Đón tôi về mà dám nói chi đâu
Theo nhau suốt một thời tiểu học
Đón chân nhau những năm tiếp chín, mười
Ngày nắng thương chiếc đầu trần cảm mạo
Mua nón về giấu ngăn cặp mãi thôi
Anh em xưa hiền như cơn mưa nhỏ
Ướt áo tôi mỗi buổi sáng tan trường
Mười tám tuổi thư tình tôi lén đọc
(Đọc nồng nàn từ ánh mắt như sương)
Tôi đón em giữa sân trường - không phượng
Mùa hạ về đỏ nắng một trời thương
Tuổi thơ em cũng hồn nhiên đấy chứ
Tiếng ve thay bằng âm điệu nghê thường
Em nói cười giữa xáo trộn muôn phương
Chợt nheo mắt giấu cành hồng ươm nụ
Ôi bẽn lẽn...kìa tôi ngày xưa đó!
Giấu bàn tay vào nhật ký mùa Thu
Mười tám tuổi em gọi tôi chị cả
Mắt xoe tròn, chị trêu nhỏ phải không?
Ừ ngày xưa mười tám tuổi theo chồng
Mười chín tuổi đã tập bồng trẻ dại... !
Tuệ Nghi