ngày mùa cho tháng tư
      
      
      
      
        Những bông hoa tim tím 
Nở khắp một triền đồi 
Bước chân trở về qua nỗi nhớ xa xôi 
Bước chân dừng trên cánh đồng mù bụi 
Tháng tư xanh biết bao điều chưa nói 
Rơi xuống vành môi cứ thế để rồi... 
Tôi khóac áo theo chồng 
Anh sắm chuyện lứa đôi 
Tháng ngày đi qua hằn lên kỷ niệm 
Ai gìn tìm ai bỏ mặc đời trôi... 
Để rồi... 
Một chiều tháng tư đi giữa triền hoa tím 
Anh trở về làm khách viễn phương 
Tôi đón đợi bằng cái nhìn sâu thẳm 
Ranh giới mỏng manh một dải hoa rừng... 
Chiếc bóng in chiều xuống bốn bàn chân 
Tiển người về mang theo điều chưa nói 
Tháng tư nghiêng xuống bàn tay 
Rơi vội ! 
Vội như ngày xưa tôi đánh rớt tim người ! 
Tuệ Nghi