mong manh như nắng
MONG MANH NHƯ NẮNG
===============
Ai buông làn tơ trời
Vương mắt em vời vợi
Tình yêu như gió thổi
Mang hồn em bay xa
Lối về ngõ ngàn hoa
Một mình em xa lạ
Chân đi trên lối sỏi
Như ngàn cung phím ngà
Vườn đổ bóng chiều tà
Cỏ vương trùng tơ nắng
Lá cây sầu yên lặng
Thương em khóc nhớ anh
Ðầu mùa cây hết xanh
Lối nhỏ đầy lá rụng
Ở phương trời xa thẳm
Anh có biết mùa thu?
Mây bay xa mịt mù
Người quên đường trở lại
Ðôi tay em nhỏ bé
Không giử nỗi đời anh
Lá rơi luyến lưu cành
Chim xa rừng nhớ cội
Còn anh quên hết lối
Trở về mái nhà xưa
Hết một thời đón đưa
Trước cổng trường con gái
Qua một thời thơ dại
Viết thư tình học trò
Những kỷ niện hẹn hò
Giờ chỉ còn dĩ vãng
Tình yêu như gió thoảng
Thơm hương tuổi hồn nhiên
Một mai trong ưu phiền
Giửa cuộc đời gió bụi
Tình đời nhiều lừa dối
Anh có nhớ em không?
Lúc ấy em bế bồng
Trong gia đình lạnh lẽo
Cuộc đời trăm vạn nẽo
Em không tìm lối ra
Giờ thì đã phôi phai
Em quên đi ngày tháng
Bài thơ xưa anh tặng
Em trải trên cung đàn
Khóc cho cuộc tình tàn
Yêu thương trời vụn dại
Và hồn em nhớ mãi
Tình anh, anh biết không?
THIÊN KHÚC(Trong tập "Cỏ Tương Tư")