biển mặn
Anh
Anh nói đi
Dù một lời từ chối
Tình yêu nầy em vẫn giữ cho anh
Đừng ngại ngùng, đừng chờ đợi thời gian
Để lưu luyến vùi mang vào lòng mộ
Em đã quen những ngậm ngùi giông tố
Em thương anh chỉ để dệt thành thơ
Yêu để yêu, tìm chút nhớ nhung hờ
Cho giấc ngủ có tơ mềm ươm nắng
Nghe hạnh phúc thấy anh cười trong mắt
Khẽ nhìn em như chan chứa mến thương
Đêm trở về em mơ thấy thiên đường
In hình bóng của người yêu trong mộng
Anh không nói em vẫn mang hoài vọng
Một hôm nào sông núi quyện bên nhau
Một hôm nào muôn lối ngập trăng sao
Mây hôn gió, đất không xa trời mãi
Anh cứ nói
Cho dù lời tê tái
Em quen rồi với những chuyện trái ngang
Nếu khổ đau thì cũng một lần thêm
Mầu biển mặn không vì hạt sương muối
Anh
Anh nói đi
Dù chỉ là lời cuối
Tạ từ nhau cũng vẫn đẹp như thơ
Em có anh trong cõi mộng hoang mơ
Vẫn thi vị hơn nỗi buồn sa mạc