thương trăng thương cả tình em
Thương vầng Trăng lỡ thơ ngây
Cuộc tình mới chớm mang đầy mùa thu
Hương sắc mờ - trời âm u
Gió nào cười cợt cho mù trời đêm
Thương Trăng thương cả tình em
Mong manh sợi chỉ treo rèm nắng mưa
Ngập ngừng giăng mắc nẻo xưa
Ngỡ ngàng câu hát bông đùa tình duyên
Má hồng bao kiếp truân chuyên
Gian nan nghiệt nỗi thuyền quyên mặn tình
Vầng Trăng úa bởi bình minh
Tình em xót bởi trăm nghìn đường tơ
Ta về gom nhặt vần thơ
Tặng em tặng cả đợi chờ riêng ta...
Tình xa đâu bởi đường xa
Tình xa đâu bởi lòng ta ngại ngùng!