khối tình đơn
Vừa viết cho người lá thơ dài
Lòng nghe vẫn nhớ bóng hình ai
Làm sao bôi xóa chiều Đông ấy,
Đã lỡ yêu rồi ngậm đắng cay
Lời thơ chẳng nói câu tình ái
Mà viết thật dài như kẻ say…
Bao giờ người biết đây, người hỡi !
Hay mãi một đời chẳng biết đây ?
Tình đơn ôm ấp ai nào thấy
Duyên phận lỡ làng tủi lắm thay!
Con tim cứ mãi đòi gặp mặt
Cho đỡ nhớ nhung những đêm dài.
Xin hẹn kiếp sau ta sẽ nói,
Kiếp này đành ôm khối tình đơn...!