người họa sĩ ấy
Người họa sĩ ấy không dùng mầu
Chỉ chấm phá bằng (Mắt nâu) con chữ
Ðã thấm hồn quê hương…viễn xứ…
Ðã trở thành bất tử một màu tranh
Cái mầu nâu sao chất phác trân thành
Từ ngọn bút người hồi sinh thần thánh
Cái mầu nâu như mắt ai lóng lánh
Như hương đồng chắp cánh giọt mồ hôi
Cái mầu nâu đã thao thức lần hồi
Ấp ủ, chở che, cho mầu xanh trần thế
Cái mầu nâu người vẽ lên thế hệ
Chung thủy… Tin yêu… hòa sức sống cuộc đời
Cái mầu nâu sẽ mãi mãi sáng ngời
Trong tâm huyết và đất trời muôn kiếp…
Vũ Kim Thanh