mãi mãi mùa thu
Sẽ giữ mãi một mùa thu bất tận
Dù thời gian xoay chuyển đủ bốn mùa
Vẫn mùa thu dù mùa nắng hay mưa
Trăng mùa thu, đêm ba mươi, vẫn sáng
Từ sâu thẳm nụ tình hoa kết dạng
Trăng thu về hoa nở trái tình yêu
Đêm liêu trai trăng sáng đẹp mỹ miều
Trôi lững lờ từng bước xa trần thế
Trăng lẻ bóng giữa lầu tình hoang phế
Mùa thu buồn nghe tiếng “dế ngâm thơ” (*)
Bến sông Tương ai trông đợi mong chờ
Và nỗi nhớ làm mùa thu vàng úa
Đỗ bến mơ, bao nỗi niềm chất chứa
Gửi nhớ thương theo con nước về khơi
Dáng người mơ xa thẳm cuối chân trời
Đêm thu vắng vật vờ nhìn bóng lẻ
Mùa thu nhớ thương, mùa thu lặng lẽ
Từng trái yêu rụng theo lá vàng rơi
Tơ sầu thương đan mây phủ kín trời
Da diết nhớ người dưng ... bên kẻ lạ
Mùa thu quen hay mùa thu xa lạ
Mùa thu buồn hay mùa thu reo vui
Mùa thu vấn vương, thương nhớ, ngậm ngùi
Và bất tận giữa dòng đời luân chuyển .
TTL
(*)
Cố viên qui mộng tam canh vũ,
Lữ xá ngâm hoài tứ bích trùng.
Nguyễn Trãi
Vườn cũ năm canh mưa lẫn mộng
Quê người bốn vách dế ngâm thơ
Thi Nham Đinh Gia Thuyết dịch