biệt khúc chờ người !
Mưa ngâu tan tác một màu sầu
Lặng đứng bên đời nhận cơn đau
Lữ khách là tôi ? giờ mới biết !
Nghe nhói tim khờ suốt canh thâu
Lưu lưu luyến luyến buổi ban đầu
Hồi trống tan trường vang thật lâu
Thế mà hai kẻ như mê dại
Vội đan ngón tay vội nhìn nhau
Vấn vấn vương vương nhớ bóng hình
Ngây ngất môi hôn rừng rực tình
Mắt khẽ nhắm hờ say men ái
Thoang thoảng hương nồng môi thắm xin
Nắng cháy ta người cháy ước mong
Thủa ấy bên nhau còn nhớ không ?
Anh viết tương lai vào mùa Hạ
Hạ về Hạ nữa sẽ Vu Quy
Mới đó mà giờ đã từ ly
Biệt khúc chờ người vỡ mộng thì
Xuân đến xuân đi rồi xuân nữa
Mỏi mòn câu hát .........Người Ra Đi
Đỗ Ngọc