khi người con trai khóc
Bố anh bảo con trai không biết khóc
Sống hùng anh, can đảm, chịu đựng luôn
Có mất chi quí báu cũng đừng buồn
Sống danh dự, chết không thành nhút nhát
Mẹ anh cười con trai rồi lưu bạt
Cũng có ngày con nên khóc con ơi
Những nỗi buồn theo giòng lệ rơi vơi
Là những lúc trái tim con thêm lớn
Lời dạy bảo Mẹ Cha chia làm vốn
Anh lớn lên biển sóng gọi tha hương
Mùa bão giông tháng năm bỏ phố phường
Gạt nước mắt anh con trai đã khóc
Rồi lặn lội những phút giây lao nhọc
Những mảnh đời đây đó gắn in sâu
Chỉ nhìn qua, thương cảm, biết thương đau
Nhớ lời Mẹ, con trai cũng biết khóc
Nguyên Đỗ