dù muôn thủa
Anh thấy em như đánh mất niềm tin
Của tình yêu trong tim mình rồi đó
Những câu thơ xé toang hồn bỏ ngỏ
Kêu khóc than trước sóng gió nhạt nhòa
Mây bùi ngùi gục đầu trút mưa sa
Gió run rẩy nấp dưới cành kỷ niệm
Ngàn thương kia theo hương đêm tan biến
Hạt cát xưa bên biển vắng ưu phiền
Cà phê đắng nhuộm đêm đen trăn trở
Hoa sữa buồn sao vẫn mở lời yêu
Dù cách xa đừng như lá Thu chiều
Hãy khơi nóng men yêu muôn kỷ niệm
Nơi trời xa trái tim hồng dâng hiến
Cho tình em dù nguy biến phong ba
Cung đàn xưa vẫn rộn rã tiếng ca
Dù muôn thủa vẫn chan hòa niềm nhớ
Vũ Kim Thanh