nỗi niềm quẩn quanh
Anh vẫn quẩn quanh vạn nỗi niềm
Thương, yêu, ghét, nhớ, giận, hờn, ghen
Vì sao viết mãi mà không hết
Những chuyện muôn người, anh với em
Cố giữ trong tim chuyện chúng mình
Con đường thơ mộng dãy thông xinh
Mùa đông lạnh lẽo tường che gió
Đội tuyết che mưa dáng rất tình
Mỗi một bài thơ như bóng thông
Từng giòng kỷ niệm giữ tươi hồng
Hàng rào cản chắn luồng quên lãng
Ẩn núp nương thân góc ấm nồng
Em có về ngang cứ ghé vào
Cổng thơ không khoá dẫu tường cao
Thông xanh nhiều lá cành chi chít
Mặc tuyết mưa sa gió rít gào
Nguyên Đỗ