nụ xuân
Về đi anh
Mộng chẳng đành
Về đi
Gót đã lạnh tanh lối buồn
Sương rơi
Chốn cũ hoang đường
Về đem gối mộng
Ra vườn
Hoàng Lan
Giữa mùa trăng
Lắm đa đoan
Tình nào đã khuất
Đừng mang
Nặng lòng
Về đi anh
Trút nỗi lòng
Cho Thơ thả xuống
Đôi dòng
Tinh mơ
Anh ơi tình cũ ơ hờ
Quên đi nhé
Để hồn thơ
Xuân về
Đừng về lối cũ não nề
Hãy về với khúc hẹn thề
Nụ xuân