bài thơ từ giã
Em gửi lại bài thơ từ giã
Ô cửa buồn, chiếc lá rớt bơ vơ
Sân trường ơi! Giã biệt thủa ấu thơ
Khờ dại...
Phố cũ chiều nay mưa trắng giăng mềm mại
Gom nỗi nhớ học trò chia hai nửa miền quê
Mưa có hiểu không khi con nước chẳng về
Mùa năm ấy Hạ để lòng rạn vỡ...
Cho em xin buổi Hạ về trăn trở
Ngồi một mình lặng lẽ gỡ sao đêm
Kết thành hoa, kỷ niệm gọi bên thềm
Thương miền đất ấm êm thời xa vắng
Nên ghét Hạ về thiếu thốn vài tia nắng
Một chút lòng hoang vắng khẽ gọi nhau
Nên biết rằng mình đang giấu niềm đau
Mà một chút cũng đủ nhàu nỗi nhớ...
HoaTiNa