rừng thu
Rừng Thu
Sương phủ rừng thu sáng tinh mơ
Cây còn yên giấc mộng tình thơ
Chim ca đánh thức hồn hoang dại
Lá rụng xuyên cành cười ngẩn ngơ
Đây tiếng hoang vu vọng rừng sâu
Xa xăm huyền ảo gió về đâu ?
Nghe thu chuyển mình buồn điệp khúc
Đời người lữ khách nghẹn ngào đau !
Bao lần rừng thu thay lá mới
Dòng sông ngày cũ nước lã lơi
Đếm nhịp thời gian trôi lặng lẽ
Lệ nào còn đó cứ tuôn rơi ...
Sương đã tan rồi, sương hởi sương
Bình minh loá dạng như tấm gương
Ta ngỡ rằng sương vẫn còn đó
Sương lạnh tâm hồn, nhớ quê hương ./.
DTTS