quá khứ
Nếu có thể lớn thêm một tí Thì ta không như con bé ngây thơ Hiểu tình bằng những bút nghiêng và mực Mơ tình bằng những nét vẽ màu tô .... Lời trang điểm cho trang quá khứ Lòng vẽ lại những lúc còn nhau Những buồn vui khi xưa vẫn giữ Để đêm đêm mình tự mình đau Gam màu tím dành cho kỉ niệm Rất ngây ngô nhưng cũng rất đậm đà Nghệch ngoạc vẽ không ra hơi thở Của anh, của tình yêu và của ta ......... Có phải đã chết nên tình không ấm lại Có phải đã xa nên tình chẳng nồng nàn Nên hơi thở không cong mà thành đường thẳng Ta giận hờn như trẻ nít .. bỏ ngang! Nếu có thể lớn thêm một tí Bức tranh tình yêu ta sẽ vẽ rất tự nhiên Nhưng cái ngày ấy như bức tường kì quặc Ta không vượt nổi qua .. và mãi mãi ngủ yên ..... Thì ra nhớ thương người là vậy Là trách buồn là giam hãm trái tim mình Kẻ đến sau ơi xin đừng giận dữ Vì ta chưa thể quên gam màu trong quá khứ buồn tênh!