trăng vỡ bên song
Thương sao những cánh bằng lăng rời rạc
Theo tay anh hoa xơ xác héo tàn
Em chọn đi về một phía bạt ngàn
Tình hai đứa dở dang anh .....hận nhỏ
Phận làm con nói sao anh hiểu rõ
Mong ngộ nhận xóa tan tình yêu ấy
Tận đáy lòng nơi con tim trốn chạy
Một linh hồn quằn quại, trúng phải tên..
Ngừoi ta ơi anh hãy cố mà quên
Sắc bằng lăng....bồng bềnh rung theo gió
Hoa không nắng làm sao mà rực rỡ
Em xa anh trăn trở .....mấy gánh sầu
Hoa không nắng hoa sẽ phai nhạt màu
Anh mất em anh sẽ đau....một lúc
Thời gian trôi vết thưong lòng lành phục
Anh lại yêu đời, cành hoa khác......thế bằng lăng
Chỉ có em ngàn năm trong tĩnh lặng
Mộ ân tình chôn chặt một cái tên
Từng giờ từng phút tô đậm ....nền kỉ niệm
Dấu chân quen ,những âu yếm tụi mình
Dẫu về đâu thì cuối cuộc hành trình
Con tim hành lý vẫn nặng hình bóng cũ
Chẳng thể đổ về anh như một dòng thác lũ
Em âm thầm nhặt đủ những tàn tro
Anh đốt tình ta rải vương theo gió cuộn
Biết bao giờ về lại mảnh vừơn xưa
Cánh bằng lăng đã tàn rụi dưới mưa
Thăm cõi nhớ chỉ còn thừa ..........trăng úa
Nhặt xót xa chẳng thấy đầy ....tình lỡ
Nhạt nhòa trăng úa ..........vỡ ........bên song!
2/17/006, 11:16 PM