nói với ngày đã qua!
đóa buồn nở với tà dương
yến oanh thôi hót cung thương lặng chìm
đường về mấy nẻo vắng im
đường lên xuống dấu chân chim khuất rồi
ngập ngừng lời giữa đôi môi
chập chùng tình lẫn với lời oan khiên
chén cay quên nỗi ưu phiền
nhạn phi hồi lạc giữa miền trống tênh
mê mê muội muội mông mênh
lách lau gai góc chênh vênh bể trời
lạt tình cánh nhạn chơi vơi
lạc bầy thôi thế một đời phận yên
phiêu bồng ngắm sóng mấy triền
sóng theo cánh gió sầu liên miên tràn
lọ hồn như biển thênh thang
đóa buồn ơi hỡi là mênh mang là...
mảnh đời mấy khúc riêng ta
khúc nào người hỡi gọi là dại - khôn?
sân si thay cái ngữ ngôn
thoát thanh, chưa! - cái hữu ngôn bầy hầy
trầm thi một góc chiều nay
gieo vần thơ thẩn tiễn ngày trôi qua
sát na dại dột cũng là
cho ta thôi đã trầm kha nhuận tình
(Cho bạn và cho ta, cho ngày trôi qua!...)
tháng năm hai không không sáu
(TT - HH)