tự vấn một chiều
Biết bao niềm thương mến
Ta dại khờ đánh rơi
Chiều nay tim nức nở
Gọi thầm : cô đơn ơi !
Biết bao nhiêu mảnh đời
Đã trở thành quá khứ
Người đi nhưng bóng ở
Bên ta hoài nhớ nhung
Biết bao nhiêu riêng - chung
Trộn vào nhau khó tả
Câu thơ nào tứ lạ
Chẳng thấy về cùng ta !?