không bao giờ có thể đâu em!
Không bao giờ có thể đâu em! Bởi tình ái có ai đo - được, mất Dẫu em có dại khờ góp nhặt Đống tro tàn như gió bụi mà thôi! Tình ta trót trao... giờ đã muộn rồi! Hai đứa yêu thương mà con tim khờ khạo Anh gieo gió để em gặt bão Cuối cuộc tình mưa giăng mắt, em ơi! Em có cố tìm thì cũng thế mà thôi! Tình đã trao thì xin đừng trách giận Tình còn không... ừ, tính chi được mất! Để dằn lòng khi mắt chợt gặp nhau Con tim dại khờ chấp nhận đớn đau Để bình yên sau một lần đại phẫu Bình minh lên, Biển sẽ lại xanh Tim sẽ hồi sinh Và, huyết quản trong em lại chảy Sự sống lại bắt đầu, em nhé - hãy tin!