tình quê hương
Nhớ sao quê hương tôi chiều mưa
Nhớ nắng mùa Thu giữa buổi trưa
Lặng tiếng mơ màng con dế gáy
Bên hè bờ ruộng ai võng đưa
Khi ấy yêu em má hồng tươi
Trong áo bà ba mặt rạng ngời
Duyên quê , tình thật thà trong trắng
Nụ cười nhẹ nồng nàn trên môi
Rồi một hôm lên đường sương gió
Mộng chinh nhân bước chân sa trường
Đời chinh chiến bao năm cách biệt
Ngày về ngơ ngác nhìn quê hương
Giờ đây nắng phai trên bờ trúc
Vầng mây mịt mờ cuối trời xa
Nhớ mắt nàng hôm nào tha thiết
Lắng sâu trong cô đọng nhạt nhoà
Thoáng đâu bên cánh đồng năm cũ
Bên ruộng khoai mù sương khói bay
Tiếng thở than ai buồn u uất
Tiêu điều khi hoàng hôn buông dài
Đông Hòa
31.08.06