điều không khả thi
Tất cả mọi cơn mưa đều chảy hết ra sông
Tất cả mọi giòng sông đều đổ ra biển cả
Mọi nổi buồn sao chẳng tìm nơi khác lạ
Cứ bám chặt lấy người như Đỉa chẳng phải vôi
Buồn hay vui cũng đến thế mà thôi
Vẫn phải làm việc như điên - Và nhận cho mình phần dở cười dở khóc
Có ai mà không tự giểu cợt chính mình là đồ ngốc
Khi làm nhiều mà chẳng được bao nhiêu
Ta tự lừa dối ta như gió nói với diều
Cố gắng bay cao diều sẽ thành chim đấy
Con diều giấy có biết đường để bay không vậy
Hay chờ cho dây đứt rồi ra biển theo sông
Hãy tự tìm cho mình con đường dẫn đến tận biển Đông
Làm điều khôn ngoan hơn là mơ một miền đất hứa
Ta chẳng muốn đốt luôn mình thành ngọn lửa
Vì một ngọn lửa sẽ thiêu rụi luôn cả chính ta