một ngày không còn yêu
Có một ngày hình như nắng trói chân Loanh quanh mãi cũng chỉ mình với bóng Trước mặt là những ước mơ lồng lộng Giang tay một đời không gom nổi hết cho nhau Có phải hôm nay không biết về đâu Nên lời nhớ không còn là lời nhớ Nên yêu đó không còn là hơi thở Quên mất rồi người xưa, đường xưa Đợi chờ gì cho thoả lòng chưa Mệt mỏi quá rã rời mưa mắt Giữa những năm dài ta còn gì hay mất Toan tính buồn vui thì toan tính cho ai Dường như hối tiếc cũng bắt đầu nhạt phai Lo sợ nhất lakhì không cần nữa Những giận hờn, ghét ghen, những tiếc thương lần lựa Là lúc con tim bắt đầu bình yên Là lúc gió lùa cây không ngả nghiêng Không còn thấy bồi hồi như thế Có một ngày ta mình ta mặc kệ Không thẫn thờ, không cảm giác - Không Yêu!