không thể nào em quên được đâu anh
Không thể nào em quên được đâu anh
Cả cuộc đời kể làm sao cho hết
Câu chuyện buồn dù nhớ thương đến chết
Cũng chắc gì sẽ phai lạt đâu anh
Anh trong em... là khát vọng màu xanh
Anh trong em... là ngàn năm thao thức
Anh trong em... là niềm tin rạo rực
Là nồng nàn, tha thiết, mãi hoài mong
Anh luôn về trong mỗi giấc mơ hồng
Em ấp ôm bóng hình anh trọn kiếp
Dẫu một chiều cánh rừng thu chợt khép
Con nai vàng ngơ ngác lạc lối hoang
Thì Nhật Ký em vẫn viết từng trang
Em vẫn lật lại tháng ngày xưa cũ
Anh vẫn về vẹn nguyên màu quá khứ
Mình vẫn yêu như lúc mới bắt đầu
Không thể nào em quên được anh đâu
Biết kể gì khi còn yêu nhiều lắm
Dù biệt ly nhưng chắc còn sâu đậm
Trong mỗi người gởi gắm một người thương
Rồi một mai đầu bạc tóc điểm sương
Câu chuyện buồn đem kể cùng con cháu
Chúng sẽ quay đi và lắc đầu thiểu não
Như chúng mình quay đi trước khổ đau.
2-12-2006