người hiểu không người
NGƯỜI HIỂU KHÔNG NGƯỜI
Tặng cuội phu nhân Băng Nguyệt Th.H
Tha thiết mãi mối tình xưa yêu dấu
Anh bây giờ dẫu đã bước đi xa
Người biết không bóng xế buổi chiều tà
Gió thổi lại xa xa buồn thất thiểu
Chiều miền tây bụi đường vương cành liễu
U sầu nhiều vì nhớ ý trung nhân
Ong bướm xưa tiếng yêu đã ghép vần
Im lặng người đi ân tình tan vỡ
Phà qua sông khách vắng buồn thêm nhớ
Hậu Giang chờ sóng vỗ buổi hoàng hôn
U phiền thêm tâm sự mãi bồn chồn
Nhớ da diết cuộc tình chôn đi mất
Hà Tiên cũ kí ức xưa đem cất
Anh đi rồi em rất nhớ anh ơi
Nỗi đau kia em câm nín chơi vơi
Bàn tay ấm xa rời em từ đó
Anh chốn nao anh ơi anh có rõ
Nỗi niềm này vò võ suốt đem thâu
Giữ trong tim những kí ức âu sầu
Nhiều đêm vắng lệ châu em đẫm gối
Gió đông lạnh anh ơi đời trôi nổi
U hoài này bực bội lắm ai hay
Yêu vì yêu nên tim chết từng ngày
Em quạnh quẽ tháng năm dài hiu hắt
Trời có thấu cho ngọn đèn sắp tắt
Trái tình sầu bắt mất cả hồn thơ
Hồng Ngự ơi nơi hai đứa từng mơ
Anh có biết giờ em đau buồn lắm
In dấu ấn ân tình em chìm đắm
Hiểu không anh tình thắm lại phai phôi
Oan ức này ngàn năm vẫn chưa trôi
Anh có hiểu một lần thôi có hiểu ???