thu đến người đi
Cảm nhận khi đọc hai câu thơ về thu :
"Thu đi để lại lá vàng
Người đi để lại muôn vàn nhớ thương"
Mùa cúc nở báo hiệu mùa thu đến
Mùa lá rơi cho tôi nhớ người dưng
Nhớ ngày ấy vào mùa thu như thế
Tôi và em gặp gỡ cùng nhau
Mùa thu đó là mùa tôi vui nhất
Được quen em và được ở bên em
Thu về gió mát se se lạnh
Nhưng ấm trong tôi lửa yêu đương
Ngày tháng đó là dư âm tuyệt hảo
Chẳng bao giờ tôi có lần thứ hai
Người đã đến mang trăm ngàn mong đợi
Ngọt bờ môi tôi quên cả tuyệt vời
Nhưng ngày tháng dần trôi qua mãi
Cũng như em cũng đã xa tôi
Hai mùa cúc hai mùa thôi thu hỡi
Em đi rồi để lại lá vàng rơi
Lá rơi rụng hay tim tôi rơi rụng
Chiều cuối thu tôi thơ thẫn một mình
Mùa thu xưa vẫn ở nơi này
Nhưng người đã bóng chim tăm cá
Tìm đâu được tháng ngày dài mơ mộng
Người đi rồi để lại nỗi đau thương
thà đừng gặp thì không đau như thế
Gặp làm chi rồi lại cũng phân ly
Và từ đó mỗi mùa thu lại đến
Lại nhắc tôi bóng dáng người dưng
Dù đã xa xa tận cuối chân trời
Nhưng vẫn mãi trong tim tôi day dứt
Thu lại về nhắc nhở tôi lần nữa
Buồn thu về buồn tím cả không gian
Mùa thu trước sao mà vui như thế
Mùa thu này ảm đạm lắm ai ơi
Đừng nhắc nữa thu ơi đừng nhắc nữa
Hãy để tôi để tôi được quên em
Đừng đến nữa em ơi đừng đến nữa
Khi bóng đêm tràn ngập những đêm thâu
Thu về đó rồi thu đi rồi đó
Để lá rơi vấn vương cuối con đường
Em đến đó rồi em đi rồi đó
Để nhớ thương chợt trỗi dậy bồi hồi