si
SI
James Carlos thân tặng Nhất Lan
Những buổi hoàng hôn ánh chiều tà
Ga buồn vắng khách chẳng ai qua
U uất một niềm tâm sự chết
Yêu người bạc dạ thấy xót xa
E ấp trong tim bản tình ca
Ngày đó nào hay mãi thật thà
Tương tư bóng dáng người xa xứ
Hẹn nguyện trăm năm sẽ một nhà
Im lặng vài thu người đã xa
Nhận được tin anh ở sông Trà
Hiểu ra anh đã yên gia thất
Ai thấu nơi này kẻ xót xa
Từ đây lòng đã nhuộm phong ba
Lệ ướt hoen mi mỗi chiều tà
Anh phương trời ấy người có biết
Nguyện mãi đợi anh dẫu đã già