hai mươi bốn năm quay trở lại
Hai bốn năm rồi một mình cô lẻ
Hoài niệm mối tình quạnh quẽ thương đau
Rời mái trường đại học ta mất nhau
Mùa thu ấy ôm nỗi đau anh bước
Không còn rồi em ngày nào tha thướt
Con tim buồn cố vượt những mùa thu
Chôn tình yêu trong cổ mộ ngục tù
Sống khép kín phù du đời mộng ảo
Bỗng anh thấy chỗ con tim nương náu
Sau tháng năm dài gào thét ưu tư
Và tình yêu vụt trỗi dậy hình như
Thật mãnh liệt giữ cho tình yêu cuối
Yêu say đắm và con tim đắm đuối
Vì thời gian ngắn ngủi sẽ trôi qua
Hy vọng hoàng hôn trong ánh chiều tà
Có ai đó sánh vai xem "nhật lạc"