có ai về đưa đón những cuộc vui
Tôi ngồi đếm thời gian mong vào tối
Buổi chiều dài như chẳng thể nào qua
Những vết cứa cứ hằn thêm nhức nhối
Quặn nơi lòng cả vạn cuộc phong ba…
Tôi ngồi đó, nhìn anh đi xa mãi
Muốn vời theo, muốn níu, muốn ôm ghì
Nhưng khoảnh khắc lòng anh buồn trễ nải
Cứ mơ hồ mang bóng dáng biệt ly…
Xa xôi quá! Và sao mong manh quá
Nỗi thiết tha chưa kịp nhắn theo cùng
Với những nắng phố dài, cây mờ lá
Với những lần nghe vọng tiếng dòng sông…
Đi và đến, đón đưa và vĩnh biệt
Có ai ru yên lặng chỗ tôi ngồi
Khi nước mắt âm thầm đau da diết
Có ai về đưa đón những cuộc vui…