nuối tiếc
Lầm lũi mình anh đếm bước đi
Hồn vu vơ lắm hồn nghĩ gì
Hoàng hôn đã buông cho đêm gọi
Những u buồn từ những chia ly
Tình duyên người hỡi sẽ ra sao
Nơi đây cùng anh có nghẹn ngào
Giấc mộng đã tan kịp đông tới
Tóc bay xa xôi những chốn nào
Xa nhau dòng sông buồn hiu hắt
Ngày đó mây tơ chầm chậm trôi
Lá khô đỗ xuống cho gió khóc
Hết cả mơ vàng giữa mắt môi
Rồi những giận hờn biết nơi đâu
Nói đi chớ để đêm rớt sầu
Bên người thời gian qua có vội?
Về đây ngồi ngắm trời thương đau
Đêm nay điệu buồn nghe buốt giá
Kỷ niệm còn em để lệ rơi
Đường lặng yên nghe hồn nói khẻ
Tình ru xa còn đắm say người
Mộng lẻn vào hồn này bé nhỏ
Dìu nhau về những khoảng trời xưa
Tình cờ bên đời em ngồi đó
Như chờ lạnh lùng rớt thành mưa
Hàng cây sẽ khóc hết một đời
Vì nay tình mình đã xa xôi
Bao giờ thấy nhau một lần nữa
Hẹn cho một kiếp sau mà thôi
Đăng Từ