nỗi niềm
Có mùa xuân nhớ mùa đông
Cho nên giá lạnh ngập lòng nụ xuân
Có nỗi nhớ muốn tìm quên
Cho nên sợi tóc một đêm rối bời
Giấu đâu những giọt lệ rơi
Gởi sông thương nhớ vợi vời lãng quên
Lòng em những muốn gởi thêm
Những con chữ đẹp ngọt mềm trái tim
Mùa xuân vừa ghé qua thềm
Nắng vàng thôi cũng mông mênh nỗi niềm