đêm nguyên tiêu
Lúa mơn mởn dịu dàng như tơ lụa
Sương mù mờ hư ảo phủ đồng xa
Dòng sông lặng thuyền nằm im như ngủ
Trên mạn thuyền ngư phủ gật gù say….
Tết Nguyên Tiêu trăng vời nàng thơ đến
Đêm chìm dần sao thẹn trốn mất tăm
Hương mùa xuân tràn căng từng nhịp thở
Từng phế nang gội sạch bụi phong trần….
Bỗng dòng sông rùng mình vài con sóng
Một bóng hồng khoả nước vướt ánh trăng
Bên bờ lặng đôi bóng cây tình tự
Như ngất ngây trong cõi mộng vĩnh hằng…
Rồi đêm vắng chợt giật mình tỉnh giấc
Có giọng hò gọi bạn cất đằng xa
Chó lên tiếng vài con chim vỗ cánh
Đập liên hồi bay loạn dưới trăng sa…
Đuyên Hồng